
Tôi chỉ là một ngọn gió mong manh
Đứng chênh vênh giữa đôi bờ vực thẳm
Cuộc sống "tột cùng đớn đau sôi động"
Em đi qua chẳng 1 lời chào
Tôi chỉ là áng mây nhỏ trên cao
Cứ trôi mãi biết khi nào dừng bước
Rồi 1 ngày từ trên cao nghìn thước
Rơi thành mưa rồi...trôi mãi về đâu
Tôi chỉ là chiếc hộp chứa niềm đau
Niềm đau lớn là tình yêu chân thật
Niềm đau nhỏ là quãng đời đã mất
Và em là niềm đau rất dịu dàng
Tôi chỉ là một nhánh cỏ đi hoang
bám chân em, em thờ ơ chẳng biết
Rồi 1 ngày cỏ úa sầu ly biệt
Em ngập ngừng..."Hình như mình đã yêu"
Tôi chỉ là một con sói cô liêu
Đã bao lần sói tru gào thảm thíêt
Mà loài người có mấy ai cần biết
Tiếng kêu gào của con thú cô đơn
Tôi vẫn chỉ là Tôi, ...không hơn
Tôi biết KHÓC, biết CƯỜI và biết VỠ
Tôi biết ĐAU, biết BUỒN và biết NHỚ
và .. Trời ơi! Tôi đã biết YÊU em!
những bài thơ khác của tôi
No comments:
Post a Comment