Sunday, December 7, 2008

Trần Tiến 08


Một "Tự Họa" tươi mới hơn mà cô cháu Hà họa cho ông chú Tiến trong năm 08. Một bức họa trong không gian World, Newage, Unplugged... hiện đại (đậm hơi hướng của một Đối Thoại 06 ngày nào).




~~~~~~~~~~!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!~~~~~~~~~~

Tran Tien 08
~~~~~~~~~~!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!~~~~~~~~~~

Ngạc Nhiên: Chưa ai yêu nhạc Trần Tiến lại nghĩ ra là có một ngày chất nhạc của Trần Tiến lại được truyền tải bằng một phong cách mới lạ như thế.



Thích Thú: Khi thấy Trần Tiến vẫn "ngẫu hứng như sông Hồng", một cách ngẫu hứng rất riêng, rất đời mà rất lãng mạn , rất giản đơn mà rất đẹp, không triết lý mà rất cần suy ngẫm.





~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~







Say Mê: Hà Trần! Giọng ca và sức sáng tạo của Hà Trần!



























Ra Ngõ Tụng Kinh: bài hát dùng mở đầu album thì thật là đắt địa. Cứ nghe tiếng chuông, tiếng hêha của dàn hợp xướng, nghe "Âm dương nằm ngang, Ngũ hành nằm dọc, em chưa biết đọc em nằm nghiêng" thì lòng đã mê muội. Có người sẽ cho là bài hát hơi liêu trai nhưng tôi thấy có một lý giải hiền hòa hơn: Sau khi "Ra ngõ mà yêu", đôi nhân tình tìm "Ra ngõ tụng kinh", cùng tu thiền mật tông dưới mặt trời xanh mắt của tình yêu. Tình yêu và trí huệ dành cho đạo không mâu thuẫn với nhau một chút nào.



Ngẫu Hứng Phố: Ai sống ở Hà Nội và đang rời xa mà nghe bài hát thì chắc là phải nao lòng lắm. Không chỉ là những ngẫu hứng nguệch ngọac như Hà Nội Những Năm 2000, Ngẫu Hứng Phố là một bức tranh rất chi tiết về Hà Nội: từ vật giá của tình người đến mùa thu, bia hơi, ngô nướng, em, mẹ, bụi, Hồ Gươm, mẹ mất, tình đi...



Một Mình: Giọng Hà cất lên cô độc "Rượu một mình với ngọn đèn têm khi gió thu về, một chú ve sầu nằm chết bên thềm cửa sổ mùa thu" trước khi có tiếng guitar vang lên trong căn phòng vắng. Tâm trạng cô đơn tri âm tri kỷ của một người nghệ sĩ. Rượu không bạn mà đất trời thì rộng, căn phòng thì vắng, gió thu thì lạnh...



Nhăng Nhố: Một tình yêu xa xôi ngây ngô lỡ làng kiểu "Chim sẻ tóc xù". Gã lãng tử cứ mãi đi chơi cùng sương gió một đời chứ những cô "Nhăng Nhố" hay cô "Chim sẻ tóc xù" thì bên gã chỉ được một chiều trong đời người mà thôi.



Chị Tôi...Sao em nỡ vội lấy chồng: một kết hợp rất vừa vặn. một hòa âm thoang thoảng chồng chéo xa xôi như một mảng kỉ niệm mỏng manh mà vuơng vấn mãi. Tôi rất thích đoạn cuối bài hát khi lời tiếc nuối "cầu xây xong đã lâu không thấy người về đưa dâu" cứ đan xen vào "chị hai xinh tang tình... ra ngõ mà trông". Nghe ra cái se sắc cho phận buồn của một người chị có nhan sắc mà bạc phận. Có thể nói đây là track hay và sáng tạo nhất trong album.



~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~




Thất Vọng: Tùng Dương không "hạp rơ" với nhạc Trần Tiến.


Theo tôi nhac của Trần Tiến không cần những phà hơi rất ma mị jazzy của Dương. Bài Điệp Khúc Tình Yêu hoàn toàn không mang lại cảm xúc mạnh như version của Hồng Nhung - version làm tôi phát khóc khi nghe cao trào "hãy hát lời lửa cháy bằng trái tim tình yêu..."




(nghe lại để so sánh)

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~





Không Thích: Trần Thái Hòa là nhân vật tôi không có thiện cảm.


(hình này có lẽ THẬT quá, mong không ai hoản loạn)

Him không có một chút gì đặc biệt đến mức phải được mời vào album này và những dự án khác của Quốc Bảo như một khách quý. Có lẽ là background "bác sĩ tương lai biết hát" phần nào vui đắp (Như thể Hương Lan biết khiêu vũ ấy). Từ cái tên trùng, rồi thành Hòa Tê Tê rồi giờ là Hòa Trần đã thấy một sự không riêng và rất biết nương tựa. Không bài nào trong album này của him hát ra hồn của nhạc Trần Tiến (thều thào như thế họa chăng ru ngủ được fan của Quốc Bảo)









Sock nặng: David Trần là thằng khùng nào mà Hà Trần nhặt ngoài phố đưa vào album thế không biết. Người này có vấn đề về phát âm, tại sao lại cho hát? Nghe vài câu bè mượt mà của Hà ở cuối bài mà tiếc đứt ruột. Hư mất cả bài Mặt Trời Bé Con lừng lẫy một thời!!!



No comments: